Hôm nay vô tình ghé qua nhà bác canh tung vì thấy bác ấy giật một cái title rất giật gân "Kinh hãi ngôi làng ăn thịt sống ở Thái Bình"
http://canhtung.multiply.com/journal/item/5154/5154
Tò mò về ngôi làng"kinh hãi "này tôi mới mò vào đọc và tìm hiểu...té ra chỉ là một món ăn rất lạ của người dân biển là thịt lợn xay trộn với thính ăn kèm với các lọaị lá (có thể đặt tạm tên là "gỏi lợn")
Oài ...tưởng chuyện gì to tát kinh dị thật, hóa ra chỉ là ăn thịt sống trộn thính và tôi chợt nhớ ra tôi đã từng biết đến một dân tộc ...ăn máu tươi ở châu Á, còn kinh dị hơn nhiều.
Thế là tôi lấy cảm hứng từ bài viết của bác canh tùng và về nhà mul giật ngay một cái title :"Rùng rợn chuyện một dân tộc ăn máu sống và cá tôm trong thời kỳ phân hủy", định sẽ gửi lên tạp chí "TRAVEL+LEISURRE" biết đâu tôi lại trở thành người, nổi tiếng vì thành tích khám phá phát hiện sau vụ này .
Câu chuyện của tôi thế này mong các bạn làm giám khảo duyệt hộ xem có nên gửi không nhé!
**************
Tôi đã từng đi rất nhiều nơi trên thế giới và ăn nhiều món ăn lạ lẫm có phần khó nuốt trôi của các bộ lạc nơi rừng sâu núi thẳm. những nơi chưa hề biết đến nền văn minh của chúng ta.
Nhưng ấn tượng khó quên nhất và gây xốc nhất lại chính là khi tôi được biết đến một dân tộc có truyền thống bốn nghìn năm ăn máu sống ở Châu Á
Không thể có từ ngữ nào có thể diễn tả hết nỗi kinh hãi của tôi khi chứng kiến sự man rợ của cách làm món ăn cũng như cách chế biến món ăn này mà mỗi lần nghĩ lại tôi chợt thấy rùng mình muốn ói....
Đầu tiên là hai ba người bản xứ vừa la hét vừa lao vào bắt con heo bẩn thỉu ngập ngụa phân và rác. Tay cầm dao, tay cầm dây thừng , họ đè nghiến con heo khốn khổ tội nghiệp ra giữa những đống phân rác hôi thối đến nghẹt thở, kế đến họ lôi chú heo đang giãy dụa la hét đặt lên một cái chậu được úp ngược lại rồi một cái chậu cũ kỹ bẩn thỉu được kề dưới cổ chú heo tội nghiệp với một nắm muối hạt được vứt vội vào trong đó.
Tôi nhắm nghiền mắt lại khi con dao sáng loáng cứa ngang qua cổ chú heo rồi đâm ngập vào tim...máu đỏ vọt ra cùng bọt trắng.
Tiếng ẹc ...ec...bé dần ..chỉ còn tiếng khụt khịt..ăc .ặc...khò khè nho nhỏ bởi những bọt máu tràn vào phổi....tôi he hé mắt nhìn.
Chú heo đã mềm oặt cổ đầy máu me ri rỉ chảy qua vết khứa toang ngoác chảy qua những vệt phân tươi dính bết trên lông cổ . Lại vẫn cái bàn tay ấy, cái bàn tay vừa đuổi bắt vật lộn với chú heo khi còn sống trong phân rác hỗn độn thò vào chậu máu tươi và khỏa đều đều cho máu hòa với muối mặn khiến cho máu không đông lại được.
Người ta rạch bụng chú heo khốn khổ lôi ra cái cổ họng lòng thòng nhúng vào chậu nước vừa dùng để cạo lông heo để làm sạch máu sau đó thì ném cả cái cuống họng lầy nhầy vào một nồi nước to đang sôi trên cái bếp kỳ dị hình trụ đắp bằng đất bùn và được đốt cháy bởi một loại than rất lạ có nhiều lỗ (lửa sẽ theo những lỗ này mà cháy âm ỷ nhưng nhiệt lượng khá cao).
Họ để một miếng gỗ tròn được cưa từ một thân cây xuống đất rồi băm nát cái cuống họng vừa đun sôi thành một đống nhầy nhụa trên cái mặt còn lại của miếng gỗ tròn dày chừng năm hay bảy xăng ti mét ấy.... và vẫn cái bàn tay vừa rồi trộn đều cái cuống họng đã đuợc băm nhuyễn và chia ra làm nhiều bát. Cuối cùng họ múc máu tươi trong cái chậu vừa kể bằng một chiếc muỗng to bẹp dúm nhiều góc rồi pha thêm chút nước luộc họng heo và ....xối máu tươi lên từng bát họng heo vừa băm.
Một vài miếng gan được thái lát mỏng rắc lên trên và cuối cùng là những hạt lạc rang cháy để che đi cái màu máu tươi đỏ ói tanh nồng.
Bạn nên tin vào điều này, và xin đừng nghi ngờ những gì tôi sắp kể ...Mỗi người trong bọn họ tự lấy cho mình một bát máu tươi trộn cuống họng đã đông đặc và một cốc rượu có màu trắng đục , họ lấy những chiếc muỗng con bằng nhôm cáu bẩn xắn vào bát máu tuơi trộn thịt và....đưa vào miệng nhai ngon lành với đôi môi khô nứt như những thửa ruộng gặp kỳ nắng hạn lấp dưới hàng ria mép lem nhem dính máu và hàm răng ố vàng nhầy nhụa máu đỏ khè.....
Trời đất như lộn ngược chao đảo khi chứng kiến cảnh tượng hãi hùng đó làm cái dạ dày của tôi lộn lên phía trên khiến thức ăn hồi sáng phun trào qua cổ,tôi cố bịt miệng nuốt vào vì sợ bị họ cho là thất lễ, tay còn lại cố móc cái điện thoại và vờ nghe điện thoại rồi chạy như ma đuổi ra ngoài.
Tôi còn được tận mục sở thị những cô gái rất đỗi xinh xắn của dân tộc này với tà áo dài quét đất và tóc xỏa ngang vai(trang phục truyền thống của họ) lúi húi bên đường với những cái mẹt trên có để một đĩa mỳ màu trắng và vài miếng gì như làm từ bột đậu vàng....????Họ chấm những miếng bột rán màu vàng ấy vào một bát dịch sền sệt màu đen có cái mùi hôi hám tanh nồng thật ghê sợ của những xác cá tôm đang trong thời kỳ phân hủy và ....đưa vào những cái miệng xinh xinh nhai nuốt ngon lành.
Họ vừa ăn vừa nói cười rôm rả vừa cầm hai cái que nhỏ dài chừng 30cm làm bằng tre dùng để kẹp thức ăn đang dính đầy cái dịch đen ngòm ấy xỉa xỉa vào mặt nhau để minh họa cho câu chuyện của họ thêm phần sinh động.
Khi mỗi người ăn xong thì luôn có một thủ tục rất lạ ....lần lượt từng người thò tay vào cái cái lọ nhỏ gần nơi bà bán hàng ngồi , rút ra một cái que nhỏ xíu dài chừng 5cm cũng được làm bằng tre chọc chọc vào miệng và ngậm lại..??? chắc là cách để họ đánh dấu những cái miệng đã ăn rồi...????
Đây là câu chuyện có thật mà tôi là nguời chứng kiến trong một chuyến công du châu Á.Tôi biết các bạn sẽ nghĩ là tôi hoang tưởng bịa đặt ra câu chuyện ăn uống kinh dị này nên đã cố gắng chụp lén vài bức ảnh làm bằng chứng dưới đây.





Ặc ặc, giật tít khủng quá
Trả lờiXóaọe ọe
Trả lờiXóaMệ bác tả nghe tởm quá, dân tộc nào mà nó dã man, tinh tởm thế bác: nào là phân, sền xệt màu đen có cái mùi hôi hám tanh nồng thật ghê sợ của những xác cá tôm đang trong thời kỳ phân hủy.
Ối dời, bác phải sang làm bên Tuyên huấn, bên Tuyên truyền đi,
Dư lày chả cần mấy ông bác sỹ nói bệnh lọ bệnh kia, nguy hiểm thế này lọ
Bác tả mà em cũng muốn ói đây.
He..he..bác đừng ói ra nhà ĐH nhé! Đình Hà chỉ ghi lại những điều mắt thấy tai nghe thôi chứ tuyệt nhiên không dùng văn tả cảnh và cũng ko thêm bớt.
Trả lờiXóaCái title này là lấy cảm hứng từ cái title của bac canh tung viết về vụ ăn thịt sống ở Thái Bình đấy bác ạ!
Trả lờiXóaNhớ hôm nọ, GR giải thích kỹ càng cho tụi nhóc con: thế nào là "mắm". KHông biết tụi đó nghe xong còn dám ăn không.
Trả lờiXóaChắc tụi nhỏ không hiểu đâu GR à!
Trả lờiXóaGhê quá, "văn hóa dân gian" , chuyện Tấm Cám đó :(
Trả lờiXóaÙi, bác thật biết câu view :)
Trả lờiXóaCái title này là lấy cảm xúc từ bác canh tung đấy KD à.
Trả lờiXóaCái title này là lấy cảm xúc từ bác canh tung đấy KD à.
Trả lờiXóaCái title này là lấy cảm xúc từ bác canh tung đấy KD à.
Trả lờiXóaGê tổm nhưng họ quen rồi !
Trả lờiXóaỒ , hoá ra là chuyện ăn máu sống, ăn vật chết đang kỳ phân huỷ ! Ghê rợn thật nhưng mà sao lại cảm thấy thèm thèm. Cái máu sống là rất quý. Có bao nhiêu sinh mạng đã được cứu vì cái máu sống đấy các bạn! Thực chất máu sống của những sinh vật mạnh khoẻ vô bệnh khi mới từ cơ thể vật sống chảy ra thì là tinh khiết. Hàng triệu tế bào bạch cầu có ở đó thì vi trùng không có con nào xâm nhập được. Bạn chưa từng thưởng thức món tiết canh lòng lợn ở chợ Bắc Qua - thủ đô Hà Nội ngàn năm văn vật - thì coi như cuộc đời của bạn quá thiệt thòi.
Trả lờiXóaCòn như bạn mô tả việc chọc tiết lợn như thế là mất vệ sinh. Người dân tin rằng muối hạt là chất sát trùng vô địch nên họ khoắng khoắng nhúm muối vào chậu nước trước khi cho tiết chảy vào là đã cẩn thận đấy.
Còn như xác động vật chết bị phân huỷ thì nổi tiếng là nước mắm cốt Phú Quốc. Tại những thùng gỗ lớn người ta chứa vào đó toàn tôm cá cua rồi cho muối vào đậy kín chờ chừng nửa năm mở ra lấy nước trong thùng mà chấm thịt luộc hay tra canh thì khó mà chê nha.
Phương Tây không biết món nước mắm nổi tiếng : Cát Hải, Nghệ an, Móng Cái, Phú Quốc, Nha Trang - made in VN ha ....
Bác thật biết đùa...hoặc cố tình không hiểu...???
Trả lờiXóaĐây chỉ đơn thuần là một câu chuyện để xả "sì trét" chả lên án hay chê bai cái gì cả.
Nếu bác nói về Hà Nội thì chính là bác đang nói về quê hương của ĐH...nơi mà ĐH đã sinh ra và hằng yêu dấu.
Còn nói về những quán ăn ngon kiểu vỉa hè Hà Nội thì...hi ..hi..ĐH cũng là một phan hâm mộ những quán kiểu này từ 25 năm về trước đến nay (KHi đó ĐH mới 14 hoặc 15 tuổi)
Nếu bác nói về quán tiết canh "Bà Hồng" ở 17 Hàng Đậu ngon bổ rẻ thì đúng..còn nếu bác nóí về mấy quán tiết canh trong chợ Bắc Qua thì...hi..hi..sợ thật...không dám ăn dẫu có mất "nửa cuộc đời"