![]() | |
Tựa tiếng khóc người đàn bà cô độc
Lặng lẽ...âm thầm mà nghe rõ lắm
Cả nỗi cô đơn quánh đặc một kiếp người
Tiếng gió đùa xào xạc lá rơi
Rên xiết nỗi buồn thời con gái
Ôm tiếc nuối một lần lỡ dại
Lá rừng rơi lành lạnh đêm đông
Vẳng đâu đây ...lờ lững giữa thinh không
Tiếng lòng ta cũng nghẹn ngào thổn thức
Ôm trọn vẹn khối sầu đau ký ức
Cả nỗi buồn tê tái một đêm nay
Tất cả bỗng cựa mình chao đảo cuồng quay
Trong bản giao hưởng rừng đêm run rẩy
Những giọt sương đêm....nốt nhạc sầu vương đấy
Hay nước mắt cuộc đời chắt từ những nỗi đau..!!?
Đêm rừng madaguoi tháng 8/1990
Đình Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét