Thứ Năm, 4 tháng 8, 2011

Giấc mơ nguyên thủy






Ta chìm vào giấc ngủ hoang sơ
Trong tiếng thú hoang đêm vắng dật dờ
Sưong đẫm lạnh đống lửa tàn leo lét
Lá rừng rơi lay lắt trong mơ

Ta co quắp ôm ghì đá lạnh
Ngỡ ôm em trong nhung gấm đô thành
Thác rì rầm lành lạnh giữa trăng thanh
Ta ngỡ lời em tâm tình đêm vắng



Trong cơn mơ đêm rừng lành lạnh
Ta thấy em đi trong lá rụng đầy
Em ẩn hiện tựa hồn ma bóng quế
Gió rợn người xấp xõa tóc em bay

Là hồn ma, bóng quỷ hay em đây
Ma quỷ hoặc em tất thảy đều như một
Cơn mơ lạnh giữa rừng khuya heo hút
Có một bóng hình.... ấm áp biết bao nhiêu...

Sương dẫm lạnh đống lửa tàn sắp tắt
Ta co ro trong nôi lá vun đầy
Em ẩn hiện tựa hồn ma bóng quế
Gió rợn người ...xấp xõa tóc em bay


Đêm rừng madaguoi tháng 7/1989

Đình Hà

2 nhận xét:

  1. Bài thơ lạnh quá ...buồn nữa . Tình yêu hình như luôn làm người ta buồn , phải không ?

    Em ẩn hiện tựa hồn ma bóng quế
    Gió rợn người ...xấp xõa tóc em bay

    Hình ảnh này gợi nhớ thơ Chế Lan Viên ĐH ơi !

    Trả lờiXóa