Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2011

Câu chuyện đằng sau mỗi bưc ảnh (câu chuyện thứ 5)


   
Nó bất giác nhô cái đầu có mái tóc vàng hoe cháy nắng và đôi mắt  câm lặng vô hồn lên khỏi mặt ván sàn của cái nhà hàng nổi trên dòng Tonlé Sap, nơi tôi vừa chợp mắt chừng vài phút .
 Một tiếng "cạch" nặng nề trên ván gỗ khiến tôi chợt tỉnh...tiếp  sau đó là khuôn mặt nó đột ngột thò lên.
 - Mua nải  chuối này đi chú...mua chuối đi - Nó nói bằng cái ngôn ngữ Việt cứng đơ ,lơ lớ.
.- Đi chỗ khác ngay  - Tôi gằn giọng  nhìn nó lòng đầy bực bội bởi từ sáng tới giờ tôi đã bị bao nhiêu đứa trẻ giống như nó làm phiền chưa kể đến việc tôi vừa chợp mắt được vài phút thì đến lượt nó xuất hiện.


- Cho cháu tiền mua gạo chú ..ơi!...giọng nó thảm thương.....
- Chú đã nói không mua là không mua...đi chỗ khác kiếm ăn   - Tôi gào lên với nó.
 Nó bất chợt dương cặp mắt "vô hồn" lên nhìn tôi với vẻ mặt  ai oán câm lặng,đầy ẩn ý, rồi bỗng thật nhanh, nó há cái miệng nhỏ bé đầy những cái răng khấp khểnh về phía tôi khiến tôi bất chớt vùng nhanh dậy.
 Nó há to cái miệng đầy răng hướng về phía tôi và lao đến thật nhanh...nhưng  hàm răng nó chỉ dừng lại trước cái chậu nhỏ  đựng nải chuối giữa tôi và nó - nải chuối  mà nó vừa năn nỉ mời chào tôi mua dùm.
 Với một động tác vô cùng thuần thục và điêu luyện, nó dùng răng cắn chặt lấy vành cái chậu đựng nải chuối nhỏ và dùng ngực húc mạnh vào những tấm ván sàn thuyền khiến thân hình bé nhỏ đen đúa cùng cái chậu nhựa nó đang ngồi và được dùng làm phương tiện di chuyển trên mặt nước bật ngược trở lại chừng hơn nửa mét.
 Rồi như một con sâu nhỏ đen đúa ngọ ngoạy trong đám bèo lục bình dày đặc của dòng Tonlé Sap, nó nhích đi, nhích đi từng xăng ti mét  vô cùng vất vả và trật vật  cùng với cái chậu..... và tôi bỗng chợt giật mình...nó không có hai cánh tay ...nó bơi bằng đôi chân nhỏ bé đen đúa  như hai cành cây gầy guộc ngó ngoáy , ngó ngoáy trong đám bèo lục bình dày đặc.
 Tôi vội vã vớ lấy chiếc máy ảnh theo phản xạ nghề nghiệp để rồi đặt lại nó vào chỗ cũ một cách vô thức lúc nào không hay.
  Và nó.....cứ ngọ nguậy..ngọ nguậy như thế trong cái nắng như hun đốt thịt da  của  dòng Tonlé Sap....  cái bóng nhỏ nhoi đen đúa gầy gò ngọ ngoạy như con sâu của nó cứ bé dần..bé dần trong đám lục bình dày đặc, mênh mông.....

                                                                                                         Hà Nội 2011
                                                                       
                                                                                                             Đình Hà








 

8 nhận xét:

  1. Chỉ một phút vô tình , bạn đã cứa thêm vào trái tim bầm dập của em nhỏ đáng thương ,và tự cứa chính cả tim mình .Sao bạn nỡ làm vậy chứ ĐH ???

    Trả lờiXóa
  2. Nhóc Nhí à ! Đình Hà thí chủ vô tình phản ứng như đối với muôn trẻ khác mời chào khi mình không muốn hoặc không tiên mua thôi . Việc Đình Hà thí chủ viết entry này chia sẻ với chúng ta đã nói lên nỗi ăn năn vô bờ bến rồi đó .

    Trả lờiXóa
  3. Vâng , em thật đã quá nặng lời.Cũng là vì...em thấy như không chịu nổi...Xin lỗi ĐH .Nhạy cảm quá nên ...sống ..vất vả lắm phải không bạn .Chia sẻ đêm cuối năm.Chúc bạn luôn bình an.

    Trả lờiXóa
  4. Yên tâm đi Lem à,tìm lại "nó" đâu có khó khăn gì mà Đình Hà lại có biệt danh ở bên này là "ma xó"..nhưng nếu viết entry mà cứ kể lể dài dòng và nói những điều tốt đẹp cho chính mình thì có lẽ sẽ không hay lắm ,Lem có đồng ý thế không???

    Trả lờiXóa
  5. Cảm ơn mọi ngưòi đã ghé thăm và chia sẻ ,chúc mọi người một năm mới bình an.!Cầu cho những em bé nghèo thiệt thòi trên thế gian này được sống một cuộc sống ấm no, hạnh phúc!

    Trả lờiXóa
  6. Đúng vậy! :d
    Chúc anh và gia đình năm mới Bình An, Mạnh Khỏe, Kiếm nhiều tiền để làm từ thiện, để làm chi phí đi chụp hình :-)

    Trả lờiXóa