Bao giờ mong ước Bác Hồ Cơm ăn áo mặc học hành đủ đây? Ai ơi bưng bát cơm đầy Nhớ em bé nhỏ nơi sơn cước này. Nhiều em chẳng có bữa no Nhọc nhằn cơm áo gạo tiền như ai Bé em đi học vui trường lớp Nhớ bé kia đi gánh với gồng Cái chữ ở nơi vùng hẻo lánh Nó khó khăn hơn mấy vạn lần
Nghe em nghe hai tiếng cười Tiếng cười sơn cước nặng đời hai em Gùi nặng, chân bước đường quen Mà sao tôi lại lệ hoen má hồng Mai đây đường nhựa nhà đông Cuộc sống hai em sẽ không thế này Cứ tin như thế, mai đây Em sẽ không phải thế này nữa đâu
Trẻ việt thời nay thông minh lắm
Trả lờiXóaCần chi đi học mốt cũng làm quan
----
Thương các em quá ...nhưng dưới xã hội này những hoàn cảnh tương tự hoặc khổ hơn các em nữa nữa ...nhiều...nhiều..lắm..!!!
Trả lờiXóaNụ cười như mếu,em ơi
Trả lờiXóaCực khổ gần quá,mà đời còn xa
Bao giờ đến lượt quê ta
Trẻ em được nở sắc hoa với đời?
Một chân mang tất một chân trần
Trả lờiXóaHai vai chất nặng bao lần củi nương
Trời mai sương lạnh còn vương
Em vô tư nở nụ cười mến thương.
Bao giờ mong ước Bác Hồ
Trả lờiXóaCơm ăn áo mặc học hành đủ đây?
Ai ơi bưng bát cơm đầy
Nhớ em bé nhỏ nơi sơn cước này.
Nhiều em chẳng có bữa no
Nhọc nhằn cơm áo gạo tiền như ai
Bé em đi học vui trường lớp
Nhớ bé kia đi gánh với gồng
Cái chữ ở nơi vùng hẻo lánh
Nó khó khăn hơn mấy vạn lần
Nghe em nghe hai tiếng cười
Trả lờiXóaTiếng cười sơn cước nặng đời hai em
Gùi nặng, chân bước đường quen
Mà sao tôi lại lệ hoen má hồng
Mai đây đường nhựa nhà đông
Cuộc sống hai em sẽ không thế này
Cứ tin như thế, mai đây
Em sẽ không phải thế này nữa đâu