Thứ Hai, 22 tháng 7, 2013

Thịt gà rang (hồi ký)

Một con gà chết rồi ba ơi...! Tôi réo gọi ba trong ánh bình minh leo lét của một ngày đông giá buốt khi nhìn thấy trong chuồng gà nhà tôi anh gà trống nổi tiếng hào hoa nằm ngay đơ hai chân duỗi thẳng...

Nổi tiếng hào hoa vì trong chuồng gà nhà tôi ngoài ba ả gà mái ra anh là người đàn ông mạnh mẽ nhất, hào hoa nhất và duy nhất chỉ mình anh biết gáy.



Tôi đánh giá anh hào hoa bởi mỗi buổi sáng tôi đổ cám vào máng thì anh không vội ăn ngay mà thường lấy mỏ gắp từng sợi rau giơ lên cao nghiêng ngó xem có đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm không , sau khi đã chắc chắn đó là cọng rau sạch rồi anh mới lịch thiệp nghêng người thả xuống sàn chuồng và khẽ kêu .túc..túc..túc...tu..c...thế là ngay lập tức ba ả gà mái xô đến dành dật cuộng rau rồi một ả ngã bổ chửng vì mất đà sau khi giằng mạnh cuộng rau từ hai ả nọ, ả vừa giãy vừa nuốt nom đến buồn cười.

Anh gà trống lịch sự và hào hoa của tôi lúc đó chỉ nghiêng nghiêng cái đầu đứng xem ra chừng rất lấy làm tiếc rồi trong lúc một trong ba ả gà mái sơ hở ,nhanh và nhẹ như cơn gió ban mai anh lao thẳng tới và phốc nhẹ lên lưng một ả, Ả nọ xù lông rũ rũ cố làm ra vẻ khó chịu khi anh làm song cái việc duy trì nòi giống ấy rồi lại nháo nhác bươn bả tìm xem trong máng còn cọng rau nào tươi không...và anh gà chống hào hoa của tôi lúc đó oai nghiêm đập cánh phành phạch cất tiếng gáy vang gọi mặt trời....

....Vậy mà sáng nay..anh nằm ngay đơ,hai chân duỗi thẳng, mắt trợn ngược, mỏ há ra mào tím ngắt. Mấy ả gà mái đi quanh anh lặng lẽ ,thỉnh thoảng một ả dừng lại mổ mổ vào cánh anh ra ý lay gọi nhưng anh lặng thinh chả thèm đáp lại.

Tôi cứ đứng lặng như thế nhìn anh gà trống mà tôi hằng ngưỡng mộ nằm ngay đơ dưới sàn chuồng mà không biết ba tôi đã đứng bên cạnh từ lúc nào

- Nhóm củi đun ấm nước sôi- ba nói và tôi hiểu việc cần làm

Tôi lấy mạt cưa trong chíêc bao tải rách dựng nơi góc bếp đổ vào cái kiềng một chân gãy được kê bởi một mảnh ngói nhỏ, lấy tay gạt mạt cưa sang hai bên tạo thành một hình lòng chảo, đổ vào giữa một chút dầu hoả cho dễ cháy rồi bật diêm châm lửa....ngọn lửa nhỏ ấm áp sực mùi dầu và mạt cưa ẩm bốc lên khét lẹt ngai ngái.Với tay lấy vài cành xà cừ khô chất chéo nhau trên ngọn lửa mới nhóm, đặt lên đó cái siêu nứơc bám đầy mồ hóng đen ngòm rồi huơ huơ hai tay trên lửa cho đỡ lạnh , lòng vẫn miên man nghĩ về anh gà trống hào hoa.....nằm lạnh cóng..hai chân duỗi thẳng...mỏ há ra...

- Để bếp đấy ra giúp ba một tay- ba tôi gọi.

Tôi bỏ siêu nước lại đó và chạy vụt về phía ba gọi, tôi thấy ba tôi đang cố lôi anh gà trống ra khỏi cái cửa chuồng chật hẹp, anh gà trống thì như vẫn tiếc rẻ ba ả gà mái của mình nên anh dang đôi cánh lạnh queo cứng ngắc mắc vào hai bên cửa chuồng ý chừng khi anh chết thì cũng phải chết tại nơi đây....

- Kéo cái cánh nó ra cho ba -ba tôi nói như ra lệnh.

Tôi thò hai bàn tay qua nan chuồng và gỡ đôi cánh của anh gà trống đang mắc vào nan tre đoạn ấp hai cánh vào bụng để ba tôi dễ dàng lôi anh ra ngoài...

Ba ả gà mái nhìn theo mắt lấc láo dò xét...

Tôi vung chân đá mạnh vào cánh cửa chuồng bằng sắt hoen rỉ được đan bằng những ô thép mắt cáo cũng rỉ hoen , cánh cửa ập lại trước những ánh mắt láo lơ của ba ả gà mái và cảm thấy trong lòng thấy khoan khoái vô cùng...

Cho đến tận lúc này tôi cũng không thể lý giải nổi cái cảm giác khoan khoái của tôi lúc đó...khi vung chân đá mạnh vào cánh cửa chuồng gà...có lẽ tôi nghĩ về sự phản bội...sự bạc bẽo của ba ả gà mái kia hoặc cũng có thể là...tôi hình dung ra những khuôn mặt bơ phờ vì khóc quá nhiều trong những đám tang nhưng lại cười nói rôm rả sau những mảnh khăn xô trên đường từ nghĩa trang về của những người hàng xóm quanh nhà tôi ... khi mà người chết vẫn còn nằm chưa ấm chỗ....

Lại đây giữ cái cánh nó cho ba- ba tôi gọi, tay liếc liếc con dao trên trôn bát.

Tôi bỏ mặc ba ả gà mái vừa goá bụa chạy đến bên anh gà trống , khẽ khàng ngồi xuống , tay trái cầm chân , tay phải cầm cánh anh giơ cao lên dốc đầu anh xuống cái bát mà ba tôi dùng mài dao hồi nãy, anh gà trống lạnh ngắt chẳng buồn giãy giụa nhưng khi tôi lôi cánh anh ra thì anh có vẻ như muốn co lại vì rét...

Ba tôi vặt một đám lông bên tai anh miệng lẩm nhẩm "sống cắt tai...mái cắt cổ" rồi dùng con dao vừa mài cứa ngang một nhát sắc lẻm dưới tai anh chừng một đốt ngón tay...một vết cắt dài trắng ởn há ra nhờn nhợt dưới ánh bình minh nhợt nhạt...ba tôi cắt mạnh thêm nhát nữa, cái đầu của anh gà chống nghẹo sang một bên nom rõ cả cuống họng...

Con gà này chắc chết từ chập tối - Ba tôi chép miệng -máu nó đông lại hết cả rồi.

Tôi chạy vào bếp nhắc ấm nước đang sôi lạch cạch trên bếp rồi nhảy chân sáo trở lại chỗ ba ngồi, ba tôi đã bỏ anh gà trống vào cái chậu làm bằng cao su và đỡ ấm nước sôi trên tay tôi, ông mở vung rồi chế thêm vào đó chừng nửa bát nước lạnh - cho nó đỡ tuột da con ạ -ông vừa dội nước đều đều lên người anh gà trống vừa giải thích.

Hình như nước nóng đã làm anh gà trống hồi tỉnh, anh vuơn cổ lên trên chậu nước, duỗi dài đôi chân vàng óng ra chiều khoan khoái lắm , anh tiếp tục dang một bên cánh ra rồi khẽ co lại giật giật liên hồi...

.....Tôi vắt chân lên cổ chạy về nhà khi trống tan trường chưa kịp dứt, quăng đại chiếc cặp vào góc nhà và chạy nhanh xuống bếp mở vung nồi, chao ôi ngon làm sao ...những miếng thịt gà màu đen chắc nịch gối lên nhau ngầy ngậy thơm xực nức mùi gừng ...và một âu cơm nóng hổi ủ trong chiếc áo bông rách đặt ngay gần đó

Không nhớ nổi hôm đó tôi đã ăn bao nhiêu bát cơm với cái món thịt gà rang ngầy ngậy xực nức mùi gừng thơm và cay xộc lên mũi như thế, chỉ đến khi thấy cái đầu của anh gà trống nổi tiếng hào hoa lăn lóc một góc nửa như khóc nửa như cười tôi mới dừng lại và chợt nhớ tới câu chuyện sáng nay cùng cái kết cục bi thương của anh gà trống , lấy tay gom những mảnh xương vừa ăn tôi mang ra thả vào máng gà, một ả gà mái ngó nghiêng lấc láo rồi lấy mỏ gắp nhẹ một miếng xương vào chuồng ra ý thăm dò, lập tức hai ả còn lại lao tới...một trận hỗn chiến xảy ra, những chiếc lông vũ bay tứ tung và cuối cùng một ả gà mái cũng dành được miếng xương , ả bị mất đà ngã dúi vào góc chuồng...vừa giãy vừa nuốt trông đến buồn cười.

Chiều tháng sáu..mưa...
Đình Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét