Thứ Năm, 4 tháng 8, 2011

Một sớm buồn





Anh sẽ kể em nghe
Một sớm nay buồn như bao sớm khác
Của đời trai lưu lạc
Nơi đất khách xa sôi

Em yêu ơi!
Lúc này đây anh đang ngồi lặng lẽ
Trong căn phòng vắng vẻ...
....Buồn xo....


Đường phố Polska vắng lặng như tờ
Không một tiếng lá rơi...đông rồi cây trụi lá
Cửa sổ phòng anh tuyết rụng đầy tơi tả
Trông ra ngoài trắng lạnh một màu tang

Một vài con quạ khoang
Buông vào không gian tiếng ..quà..quà...chết chóc
Một người già đơn độc
Lầm lụi đi tuyết trắng ngập ống giày

Và nơi đây...
Anh ngồi sau cửa sổ
Cái lạnh thấm vào qua kẽ hở
Bạn cùng cái lạnh đơn côi

Trà Việt Nam năm tháng mất mùi rồi
Pha từ sớm đến giờ nguội ngắt
Nhấp một ngụm lạnh...không vị đắng
Vẫn ấm lòng bởi một chút hương quê...

Lại một người nữa đi dưới phố kìa
Tuyết lả tả chùm lên dáng người xiêu vẹo
Chắc một người say rượu
Hay một kẻ cô đơn không mái ấm gia đình...!!??

Ôi đồng tiền ...bát gạo..kiếp ba sinh..!!
Bao số phận lều phều trôi nổi
Lênh đênh dòng đời mơ lạc bờ bến mới
Chen chúc đêm ngày bên mấy hạt thóc rơi

Tuyết vẫn rơi triền miên không thôi
Hai dấu chân ngưòi qua mất rồi tuyết phủ
Quạ ơi...đừng kêu nữa
Cái màu tang mênh mang ấy đủ rồi...


Polska tháng 10/1993

Đình Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét